Hoạnh Vũ Oanh Ca

Trên đỉnh phong sương, nơi thời gian ngừng lại .... 

Nàng ngồi ôm một hình tượng như hình người đã cháy thành tro bụi. Một cơn gió triều sương thổi phất qua, thổi bật khối tro tung bay trong gió. Tro tràn vào buồng phổi, lấp đầy môi mắt. Nàng vươn tay quơ quào rồi nuốt từng nắm tro tàn cùng nước mắt, nuốt cạn vào trong. 

Trong cơn nức nở, Huyết Vi Văn Thù nghe Nàng lẩm bẩm "Ngươi lừa ta... lừa ta... lừa ta..."

Nguyên thủy bạo phát đích bạo tàn. 

Lệ khốc long lanh nhãn tình, Nàng ngồi thẫn thờ nhìn mặt trời đỏ như máu đang dần buông nhuốm đỏ Thiên Không như một buổi dạ yến của Lệ Quỷ. Chín ngọn hồn hỏa theo cổ chú phát ra từ Thiên Tức chuyển tím rồi phát nổ từng ngọn, từng ngọn một. 

Mỗi một ngọn hồn hỏa tắt đi, Thiên Không vang một hồi sấm giật gió rờn. 

Huyết Vi đã không còn có thể cầm cự lại nổi nữa. Máu của hắn đã chảy cạn, một chút hơi tàn, hắn vẫn không muốn một phút giây nào rời mắt khỏi nàng. Hắn chỉ hận mình không thể chạm tới dáng hình cô độc đau thương ấy đang tự đoạn huyết mạch. 

Minh Thiên Hôn Ám Thiên Trụ Đoạn

Vẫn Thần Linh Sát Mạch Viết Li.

Huyết Vi cảm thấy nguyên thần bị kéo vào một trụ lưu ly chung với Sa La Mạt Tuyết, Mặc Ngọc Á Nguyệt, 9,999 nô bộc của Cửu U Điện và một ánh sáng tím le lói - hỗn huân thần của Hỗn Thiên Đại Thánh Cửu U Tướng Chủ. 

Comments

Popular posts from this blog

Cửu U Trích Lục (2)

Cửu U Trích Lục